Thứ Ba, 23 tháng 2, 2016

Lấy vợ con nhà đại gia, tôi càng phải cố tự lập

Chúng tôi có thể vay tiền của bố mẹ vợ khi khó khăn nhưng phải trả lãi và hoàn vốn đúng hẹn.

Bài viết dưới đây là chia sẻ của anh Hoài Nam, 35 tuổi, một ông bố hai con đang sống tại quận 4, TP HCM về cuộc sống của anh khi lấy con gái gia đình giàu có.

Lấy vợ bình thường thì tự lập là điều tất nhiên, nhưng lấy vợ nhà giàu, tự lập sẽ ở mức khắc nghiệt. Đó là điều chính tôi đã trải nghiệm và đúc rút được.

Tuy muộn nhưng tôi gần như cũng tự biết lo cho cuộc sống của bản thân từ năm thứ hai đại học. Nhưng từ "tự lập" ám ảnh tôi nhất là khi lấy vợ. Bố mẹ vợ tôi rất giàu. Ông bà đều là tiến sĩ, không giữ chức cao vọng trọng gì. Việc có nhiều tài sản là thành quả khi ông bà đã phải nỗ lực làm lại sau ba lần mất trắng. Sau tuổi 62, họ nghỉ hưu và rong ruổi khắp nơi trên thế giới. Họ còn bỏ ra hơn chục triệu USD mua một biệt thự bên hồ Geneva thơ mộng ở Thụy Sĩ, ở chán lại cho các nhà ngoại giao quốc tế thuê.

lay-vo-con-nha-dai-gia-toi-cang-phai-co-tu-lap

Ảnh minh họa: Thinkstock.

Và chính vì tự thân lập nghiệp nên bố mẹ vợ tôi đều hướng cho các con sau này cũng sẽ tự mình làm chủ cuộc sống của bản thân, cả vật chất lẫn tinh thần. Sau khi đi du học về, vợ tôi và em trai cô ấy đều tự lập về mọi thứ trong cuộc sống. Nếu các con khó khăn và muốn mượn tiền, tất nhiên ông bà sẽ cho vay, nhưng yêu cầu đặt ra là phải trả lãi và hoàn vốn đúng hẹn. Trong khi đó, một gia đình bình thường như nhà tôi, nếu kẹt tiền, tôi chỉ cần gọi điện là bố mẹ luôn sẵn sàng đáp ứng, và số tiền gửi cho con luôn "một đi không trở lại".

Từ khi làm rể, tôi mới chứng kiến ông bà cho tiền vợ chồng tôi đúng hai lần: khi đặt tiệc cưới và lúc vợ tôi sinh các con (cũng chỉ là số tiền nhỏ). Mọi thứ khác, tìm công việc, mua nhà cửa... bản thân hai vợ chồng tôi phải tự lập hoàn toàn. Khi vợ sinh, tôi cũng một mình ở trong viện đến 5 ngày để chăm hai mẹ con. Từ đó đến nay, hai vợ chồng tự chăm hai con mà không có sự giúp đỡ từ nội, ngoại hay người giúp việc.

Vợ chồng tôi cũng rất độc lập với nhau về tài chính: Vợ lo tiền học cho con và sắm sửa cho vợ, tôi sẽ lo từ A đến Z những chi tiêu còn lại.

Đã thành thói quen, mỗi ngày tôi thường dậy lúc 4h30 sáng để tranh thủ dịch thêm sách. Kết thúc công việc tay trái đó lúc khoảng 6 rưỡi, tôi sẽ chuyển sang làm các công việc nhà như: nấu ăn, ủi đồ đi làm, pha cafe... Sau khi ăn sáng, tôi tắm cho con trước khi đưa bé đến trường rồi đến chỗ làm. Buổi chiều, tôi thường về muộn, khoảng 19h, chơi với con đến khi các bé đi ngủ thì hai vợ chồng mới ăn tối. Do công việc hơi khác biệt nên trong khi vợ làm việc, tôi sẽ tranh thủ lau dọn nhà cửa, tắm và đi ngủ.

Tôi không biết nhậu nên cũng ít la cà, hết giờ làm là về chơi cùng con. Ngoài công việc, thời gian còn lại tôi dành cho gia đình nhỏ. Với tổng thu nhập, kể cả nghề tay trái và không bao gồm lương vợ, hiện mỗi tháng tôi có khoảng 20 triệu đồng và cảm thấy sống rất thoải mái mà không phụ thuộc vào bất cứ ai. 

Mới đây, bố mẹ vợ tôi đã lập di chúc với nội dung chính là toàn bộ tài sản sẽ để cho cháu thừa kế, bố mẹ (là vợ chồng tôi) chỉ đứng tên giùm đến khi con trưởng thành. Điều này vô tình khiến việc dạy con của vợ chồng tôi trở nên áp lực hơn. Điều này có nghĩa là, chúng tôi phải dạy con cũng tự lập và không phụ thuộc vào số tài sản được thừa kế. 

Hoài Nam

Mời bạn gửi chia sẻ về câu chuyện gia đình mình tại đây hoặc gửi về giadinh@vnexpress.net

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét